Lehto Rusk
Resumen biográfico |
Người Dương rộn rực, đấu kiếm mang Nguyệt nhưng mắt hắn say sưa Nhìn vào khắp cơ thể nàng, trong khoảng bộ mặt tuyệt đẹp đang ửng hồng e thẹn, từ cái cổ dong dỏng, vai mềm xuống đôi gò ngực lắp ló dưới lớp khăn mỏng đong đưa đàn hồi theo từng động tác của Nguyệt, phía dưới là cặp đùi thuôn dài trần trụi tỏa ra ánh sáng long lanh quyến rũ làm Dương chỉ hận chẳng thể ấp ủ lấy mà liếm cho thỏa thích. cái khăn không đủ dài, mỗi khi Nguyệt nhảy lên là 1 lần nhúm lông tơ của nàng lập lờ lộ ra đầy mê hoặc. hai nghĩ đến cái thai trong bụng, nàng mừng ranh ma gật đầu ngay. nếu tối nay theo thầy Sô về nhà ông ngủ lại đó 1 đêm, khiến cho gì không có dịp cho nàng nhờ cậy ông ta trục mẫu thai này ra cơ chứ. Nhất là vụ ông giết thằng lùn này nữa thì thầy Sô vững chắc phải giúp nàng rồi. bên cạnh đó hai vẫn làm cho bộ ngây thơ hỏi: Thầy mệt quá rồi còn bắt đền mẫu gì nữa đây. thấm thoát mà tôi đã ở Mỷ đuợc 2 năm rồi..Tôi thì buớc vào lứa tuổi 22, đầy mộng mơ và sung sức. Vào 1 buổi chiều tháng 12 năm 95. Tôi đi làm về đến nhà..cũng như thuờng lệ là tôi đi tắm rồi coi TV và học Anh Văn thêm…đang ngồi coi TV thì chị Thúy, vợ anh Tuấn từ trong phòng đi ra. Tôi thấy chị đi uống thuốc. Tôi mới hỏi chị Thúy là: -Chị bị bịnh cảm hả chị ? -đúng rồi em, chị bị cảm bữa qua cho tới hiện tại. chừng như bị trúng gió rồi -Nhà chị với đồ cạo gió không? -Oh, chị sở hữu đồ giác tương đối thôi em. Ở bên Mỹ ít người nào cạo gió lắm -Vậy chị để em giác tương đối cho chị hết cảm, chứ để lâu ngày bệnh nặng thêm..bây giờ chị đi tắm truớc đi -ý trời, đang cảm mà kêu đi tắm chắc chị chết luôn quá em.. -Không đâu..chị tắm nuớc nóng cho sạch sẽ đi..vì giác khá thì 2 ba ngày sau mới tắm đuợc đó -Ok, vậy chị đi tắm truớc, em vô phòng chị lấy ống giác ra lau sạch giùm chị đi. 2 chị em thung dung sánh bước trên đường, ai Nhìn vào cũng ngỡ rằng chúng tôi là 1 cặp bồ, loại nét trẻ trung nơi chị cùng sở hữu cái thân hình cao ráo của tôi nên khiến cho mọi người hiểu lầm âu cũng là dễ hiểu. Đi bên chị thì mang tôi ở đâu cũng đẹp cả, chẳng cần ngắm khiến cho quái gì, dù mang đang bước đi trên đường phường Paris tráng lệ hay bước đi trong những khu ổ chuột tít tận Rio De Janeiro thì cũng vậy mà thôi. Vì đất trời này như chỉ với mình chị, và chị là đa số các gì tôi sở hữu thể nhận ra lúc này. Xa xa phía cuối trục đường cũng đã thấy hai cây báng súng thân thuộc. Càng đến gần, mới thấy được vẻ lừng lững của chúng như thế nào, từ thân cây cho tới cành và các tán lá, um tùm mà dịu mát. Giữa 2 gốc cây, cổng trường lấp ló cũng rõ dần để tôi thấy từng viên gách ốp thân thuộc mà 2 tháng rồi, giờ tôi mới lại được nhìn lại. Trong lòng Lý Thanh Bần cảm thấy khó chịu, trên mang Thị trưởng Hạ, giữa sở hữu Phó thị trưởng Lý và trưởng ban Thư ký Bành, hiện nay lại sở hữu Phó trưởng ban thư ký Bao, đều tạo sức ép cho 1 Trưởng phòng nho nhỏ như lão, lão nào sở hữu thể chạy thoát? Lợi lộc cũng chẳng phải 1 mình lão hưởng, Trưởng ban thư ký Bao đi đầu lại ko gánh trọng trách, đều giao cho lão, lão phải ủy quyền ai đây? nếu như không có người kể nhở hắn Diệp Thiên Nam đang ở thị thành Lỗ, hắn có lẽ sẽ ko nghĩ phổ biến, nhưng chính bởi vì hắn nhận được 1 cuộc điện thoại nặc danh ko ngờ, hơn nữa hắn đang phân tích cuộc thế tỉnh Tề, trong nháy mắt đưa ra một kết luận phi thường gần sát chân tướng… Tôn Tập Dân muốn mượn việc è cổ Thu Đống để đàm phán mang Hà Giang Hải. Nhưng đêm đấy Minh trăn trở mãi không ngủ được, hình trạng Thảo khi chiều cứ chờn vờn trước mặt làm cho hắn thức. 1 cô gái mét rưỡi, mang váy ngắn, áo thun, giày thể thao, dễ thương cực kì. Hắn thầm nuối tiếc vì mang 1 người đẹp ngay bên cạnh trong khoảng xưa tới giờ mà không nhận ra. với hắn, Thảo trước kia chỉ là cô bé nấm lùn, khuân mặt dễ thương nhưng vì ưa để mặt mộc, lại chỉ với quần jean áo sơ mi nên ko nổi trội lắm. Còn chiều hôm qua, chỉ trang điểm nhẹ nhõm nhưng Thảo chẳng thua 1 hotgirl nào, trừ chiều cao. Thở dài nhìn thẩn thơ về phía con lộ khi mà bà lão đang lách bí quyết sửa soạn cà mèn cơm nhỏ Băng Linh vừa đem qua, tôi bất giác trông thấy một căn nhà hoang nằm cách thức nhà con nít khoảng vài chục mét về phía tay trái. giây khắc đó, bỗng nhiên trong đầu tôi với thứ gì đó xào xạo. Thứ gì đó như những mảnh ghép bắt đầu va vào nhau. |